Nha Trang, 12/04/20

Editor: Xiao He

Dịch Thần Hi ừ một tiếng, dựa trước ngực Hạ Xuyên cọ cọ, nhỏ giọng nói: "Em biết rồi."

Hai người ôm nhau, cũng không biết qua bao lâu, Hạ Xuyên đột nhiên kéo kéo lỗ tai cô, nhìn cô nói: "Chuyện bạn học vừa rồi là như thế nào?"

"Bạn học nào?" Dịch Thần Hi giả bộ nghe không hiểu, nhanh chóng đổi đề tài: "Lần này anh đi lâu như vậy, có bị thương hay không?"

Hạ Xuyên kéo kéo khóe miệng, trong mắt không hề có nụ cười, nhìn cô: "Em không biết?"

"Biết cái gì?" Dịch Thần Hi mê mang nhìn anh, thả lỏng cánh tay đang ôm Hạ Xuyên, sau đó lùi một bước: "Em thật sự không hiểu anh đang nói chuyện gì?"

Hạ Xuyên bước lên trước một bước, tiến gần về phía cô hơn, toàn bộ hơi thở đều tiếp xúc với mặt Dịch Thần Hi, có chút ngứa, cô vừa định duỗi tay ra để gãi một chút, nhưng Hạ Xuyên lại nhanh tay nhéo mặt cô, cúi người tới gần.

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

Hơi thở hai người giao nhau, Hạ Xuyên nhìn biểu cảm khẩn trương trên khuôn mặt cô, đột nhiên cười nhẹ: "Em lo lắng gì chứ? Thật sự làm chuyện có lỗi với anh sao?" Lông mày anh khẽ nhếch, vẫn nhìn chăm chú vào cô.

Dịch Thần Hi liếc mắt nhìn anh, ra vẻ bình tĩnh: "Sao em có thể làm chuyện có lỗi với anh chứ." Cô cúi đầu, không muốn đối diện với đôi mắt thâm trầm có tia nguy hiểm của anh.

Ánh mắt ấy như đang phừng lửa lên vậy.

Cô ho nhẹ một tiếng, đột nhiên hỏi anh: "Sao anh về cũng không nhắn tin cho em?"

Hạ Xuyên ừm một tiếng: "Tới gặp em không phải tốt hơn sao?"

Dịch Thần Hi: "....Nói là vậy, nhưng khi anh có điện thoại rồi cũng phải thông báo cho em chứ."

Nghe vậy, Hạ Xuyên bất đắc dĩ cười: "Như vậy thì không còn bất ngờ nữa rồi."

"...Cũng đúng."

- -------

Đi theo Hạ Xuyên ra khỏi cổng trường học, Dịch Thần Hi liền nhìn thấy chiếc xe việt dã cách đó không xa, mắt sáng rực lên: "Anh lái xe này tới đây à?"

"Ừ, tạm thời sẽ dùng chiếc này."

Dịch Thần Hi cười vui vẻ, trên mặt biểu thị rất rõ ràng: "Em rất thích xe việt dã."

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

Hạ Xuyên cong khóe miệng nhìn cô, mở cửa chỗ ghế lái lấy một món đồ ra, thuận miệng hỏi: "Vì sao?"

"Lớn nha! Nhìn rất khí phách." Lý do Dịch Thần Hi thích xe việt dã rất đơn giản.

Hạ Xuyên cầm món đồ trong một tay, quay đầu lại nhìn Dịch Thần Hi, nhướng mày: "Em thích lớn?"

Dịch Thần Hi không hiểu ý trong câu nói của Hạ Xuyên, gật đầu lia lịa trả lời: "Đúng vậy."

Hạ Xuyên cười nham hiểm nhìn cô cười một cái.

"Anh cười cái gì?"

"Không có gì." Hạ Xuyên đưa đồ cho cô: "Quà lớn cho em này." Anh cố ý nhấn mạnh từ lớn, khiến cho Dịch Thần Hi ngốc ra nhìn anh.

"Cho em sao?"

"Ừ."

Mắt Dịch Thần Hi sáng lên: "Cái gì vậy ạ?"

"Về ký túc xá hãy xem."

"Hửm?" Dịch Thần Hi nhìn chằm chằm anh: "Anh phải về rồi sao?"

Hạ Xuyên gật đầu, vỗ đầu cô: "Anh còn phải đi gặp người khác, tối nay không thể ở cùng em rồi."

Dịch Thần Hi trầm mặc, không nói.

Hạ Xuyên quan sát biểu cảm của cô cười nhẹ: "Ngày mai lại tới gặp em."

Anh dừng một chút, khom lưng ghé sát tai Dịch Thần Hi, khiến cô không khỏi khẩn trương một chút, ngay cả nói chuyện cũng bị lắp bắp: "Hạ... Hạ Xuyên." Dịch Thần Hi cảm thấy phải hỏi vấn đề luôn khiến cô băn khoăn mãi mới được.

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

"Ừ?" Cố ý nâng âm cuối lên, cuối lòng người càng thêm xao xuyến.

Cô nhìn Hạ Xuyên, mím môi hỏi: "Mối quan hệ giữa chúng ta là gì vậy?"

Hạ Xuyên hơi giật mình, không ngờ cô sẽ hỏi vấn đề này. Anh ngừng một chút, trong lúc Dịch Thần Hi vẫn còn ngây ngốc, liền hôn lên khóe miệng cô: "Vì sao hôm ấy em lại hôn anh?"

"Oanh" một chút, mặt Dịch Thần Hi đỏ lên, trừng mắt nhìn Hạ Xuyên.

Hạ Xuyên cười, tới gần cô, nghiêng nghiêng đầu, cúi đầu mút nhẹ vành tai cô, khẽ cắn một chút: "Em sẽ làm chuyện này với người khác sao?"

Loại chuyện này??

Hôn môi, hay là... chuyện khác.

Dịch Thần Hi cứng đờ, cô cảm nhận được trái tim mình đang đập nhanh không ngừng, nhanh hơn bất kỳ thời điểm nào khác. Nắm lấy áo Hạ Xuyên, ánh mắt cô tỉnh táo, long lanh nhìn anh, kiềm nén tâm trạng vui sướng của mình: "Hạ Xuyên."

Hạ Xuyên nhìn cô vui vẻ đột nhiên nói: "Giờ đưa em về, ngày mai lại tới đón bạn gái đi hẹn hò."

"A?"

Hạ Xuyên cọ cọ chóp mũi cô, cố gắng nén cười, nghiêm túc hỏi cô: "Vậy bạn gái có đồng ý không?"

Anh dừng một chút, bổ sung thêm một câu: "Cùng anh đi hẹn hò."

- -----------

Sau khi trở về ký túc xá, Dịch Thần Hi cảm thấy như mình đang nằm mơ. Cô ngốc lăng để món quà của Hạ Xuyên lên bàn, sau đó kéo ghế ra ngồi xuống.

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

Toàn bộ mọi người trong túc xá đều ở trong phòng, ngoại trừ Noãn Noãn và Dương Ca đang ở ngoài, một người bạn hiếm khi có mặt hôm nay cũng ở trong phòng. Ánh sáng trong phòng rất rõ, Dịch Thần Hi duỗi tay sờ khóe môi mình, cả người đều dựa vào ghế, ngơ ngẩn nhìn ánh đèn ấm áp màu cam vàng, có chút thất thần.

Sau khi Noãn Noãn tắm rửa xong liền nhìn thấy một cảnh tượng, Dịch Thần Hi ngây ngốc cười một mình, nhìn vô cùng ngốc nghếch. Ho nhẹ một tiếng, Noãn Noãn đứng trước mặt cô, khom lưng xuống: "Tiểu Bảo à."

Dịch Thần Hi: "...." Cô nháy mắt hoàn hồn lại, nếu nói điều gì là khắc tinh của cô, đó chính là nhũ danh Tiểu Bảo ấy. Dịch Thần Hi không thể nào thấm nổi nhũ danh của mình, người trong nhà gọi cô cảm thấy rất bình thường, dù gì đây cũng là thói quen, nhưng mỗi lần Noãn Noãn gọi, Dịch Thần Hi liền cảm thấy cái tên ấy ngu đần đến không chịu được.

Mắt trợn trắng nhìn cô ấy, Dịch Thần Hi ừ một tiếng, ánh mắt nhìn Noãn Noãn từ trên xuống dưới: "Mới tắm xong à?"

"Đúng vậy." Noãn Noãn ái muội nhìn cô: "Sao vậy?"

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

Dịch Thần Hi nhìn chằm chằm cô, đột nhiên phì cười, cô thật sự rất vui, nhịn không được muốn chia sẻ với cả thế giới: "Mình rất vui vẻ."

Noãn Noãn liếc cô một cái: "Sau đó thì sao?" Cô ấy lau tóc hỏi: "Hai người vừa mới đi đâu thế?"

"Chỉ ở trong khuôn viên trường thôi, khá gần với ký túc xá của bọn mình."

Nghe vậy, Noãn Noãn nhướng mày: "Ở đó tới tận một tiếng?"

Thời điểm hai người đi mới 8 giờ, bây giờ đã là 9 giờ rưỡi.

Dịch Thần Hi hơi xấu hổ gật đầu, cắn môi chớp chớp mắt: "Là...Ừ." Cô có chút chột da... Thật ra cô và Hạ Xuyên hôn nhau tận một tiếng lận, tuy rằng ngắt quãng, nhưng cô cảm thấy mình như đang đắm chìm trong mật ngọt vậy, không thể nào kiềm chế được.

Nhìn cô vui vẻ đến thế, Noãn Noãn nhỏ giọng hỏi: "Nhìn cậu thế này chắc là tỏ tình rồi à?"

"A..." Dịch Thần Hi nhìn chằm chằm cô ấy, tròng mắt xoay chuyển, vô cùng nghịch ngợm nói: "Xem như vậy đi."

"Vậy người ta nói thế nào?" Hai người ở trong ký túc xá vô cùng ăn ý, rất ít khi nói thẳng tên Hạ Xuyên, dù gì cũng chưa chắc chắn, Dịch Thần Hi cũng không muốn người khác tò mò về chuyện của mình và Hạ Xuyên.

Dịch Thần Hi đột nhiên vỗ vỗ gương mặt nóng rần rần của mình, nhìn Noãn Noãn nói: "Noãn Noãn à."

"Hửm?"

"Sau này mình có thể không giống cậu nữa đâu."

Noãn Noãn: "...Hở?"

Dịch Thần Hi nhướng mày, đắc ý nói: "Sau này cậu vẫn phải tiếp tục đơn phương mấy anh trai trong thế giới giả tưởng của cậu đi, còn mình..." Cô đứng lên, nhỏ giọng nói bên tai Noãn Noãn: "Mình đã không còn là cẩu độc thân nữa rồi."

Noãn Noãn: "..." Thể loại bạn như vậy, hình như nên nghỉ chơi rồi.

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

Không lâu sau, Noãn Noãn và Dịch Thần Hi ngủ cạnh nhau, hai người trốn trong chăn, tâm sự chuyện hôm nay.

Dịch Thần Hi lúc này thật sự rất thích Hạ Xuyên. Tình cảm thời thanh xuân của cô gái nhỏ bây giờ đang ở trong giai đoạn nảy mầm, có thể lay động đến mọi người xung quanh.

- ---------

Mặt trời vừa le lói, Dịch Thần Hi liền bò ra khỏi giường.

Tối hôm qua lúc trở về ký túc xá, Hạ Xuyên hỏi cô cuối tuần mấy giờ có thể đến, thường ngày Dịch Thần Hi nhất định sẽ ngủ đến tận giờ ăn trưa, nhưng trước mặt Hạ Xuyên, cô buột miệng thốt ra 8 giờ.

Cho nên bây giờ chưa tới 6 giờ rưỡi cô đã vội vàng ngồi dậy, cũng Noãn Noãn thường xuyên dậy sớm, trong phòng còn hai bạn học nữa, một người đã ra khỏi cửa từ lúc 6 giờ, còn Dương Ca từ tối hôm qua đến bây giờ còn chưa ngủ, cũng không lo sẽ bị Thần Hi đánh thức.

Cô tắm rửa sơ, trang điểm nhẹ, thời điểm Hạ Xuyên không có ở đây cô đã học cách tự trang điểm cho mình, Từ lần đầu trang điểm đi gặp Hạ Xuyên, Dịch Thần Hi liền biết anh thích điều ấy, cô muốn nhìn thấy ánh mắt kinh diễm ấy của anh một lần nữa.

Mấy tháng này, kỹ năng trang điểm của Dịch Thần Hi càng ngày càng thành thạo, cũng tốt lên mỗi ngày. Chỉ cần nửa tiếng đã trang điểm xong, sau đó mới mở hộp quà. Tối hôm qua lúc nhận quà, Dịch Thần Hi không nghĩ rằng Hạ Xuyên sẽ tặng cho mình...Một cái váy.

Thương hiệu này Dịch Thần Hi khá quen thuộc, tuy rằng cô không thích mặc váy, nhưng mẹ cô vẫn sẽ mua cho cô, nên hiểu biết của cô về nhưng thương hiệu thời trang cũng không tồi. Hạ Xuyên chọn một chiếc váy màu đen, dùng để mặc hàng ngày, nhưng lại vô cùng tinh xảo, tay áo tuy dài nhưng rất thích hợp mặc trong mùa xuân.

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

Tối hôm qua lúc mở hộp, trong lòng cô liền nảy ra ý tưởng, hôm nay cô sẽ mặc váy này đi với Hạ Xuyên. Bởi vì thời tiết, cô vẫn hơi sợ lạnh, tuy rằng hiện tại là mùa xuân, nhưng vẫn còn chút khí lạnh của mùa cũ.

Kích cỡ của váy rất phù hợp với cô, mặc vào liền tôn dáng hẳn. Hơn nữa cô cùng trang điểm đặc biệt tinh xảo, nhìn qua càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Noãn Noãn liếc nhìn, cảm khái một câu: "Cải thìa nhà mình, rốt cuộc cũng bị người khác cướp rồi."

Dịch Thần Hi cong cong mi mắt nhìn Noãn Noãn hỏi: "Đẹp sao?"

"Đẹp." Noãn Noãn bình luận: "Eo cậu nhỏ thật, nếu mình là con trai cũng thích cậu."

Dịch Thần Hi: "..." Đỏ mặt ho nhẹ, nhỏ giọng nói: "Mình đi đây."

"Đi đi, hôm nay mình không quấy rầy cậu đâu."

.........

Thời điểm Hạ Xuyên đến trường học của Dịch Thần Hi, vẫn còn sớm. Anh cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, cảm thấy bản thân thật buồn cười, trước giờ anh không phải là một người bồng bột, có rất nhiều chuyện mà suy nghĩ và cách làm của Hạ Xuyên còn thành thục và chín chắn hơn người thường rất nhiều lần, duy chỉ đối với Dịch Thần Hi, Hạ Xuyên mới có ngoại lệ một lần.

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

Bởi vì đây là lần hẹn hò chính thức đầu tiên, anh hồi hộp đến mức 5 giờ đã dậy, chạy vài vòng quanh sân thể dục, mới trở về tắm rửa thay quần áo, bởi vì sợ rằng sẽ kẹt xe, nên mới 6 giờ rưỡi Hạ Xuyên đã ra khỏi cửa.

Mà bây giờ.... Còn chưa đến 7 giờ.

Ngón tay nhẹ nhàng gõ tay lái, sau khi im lặng một lúc, Hạ Xuyên mới lấy điện thoại ra, nhìn tin nhắn Dịch Thần Hi gửi cho mình, đột nhiên Hạ Xuyên híp mắt, một tháng trước, Dịch Thần Hi đã nhắn một tin cho anh: [Hạ Xuyên, hôm nay có một bạn học tỏ tình với em, bạn ấy nhìn rất đẹp trai, siêu cấp trắng, còn là hình mẫu lý tưởng hồi cấp 3 của em.]

Bỗng nhiên, cửa xe bị người khác gõ cửa, Hạ Xuyên hạ cửa sổ xe xuống, quay đầu nhìn ra, sau khi nhìn thấy gương mặt của Dịch Thần Hi, Hạ Xuyên hơi nâng mày, đẩy cửa xe ra đứng trước mặt cô.

Nhìn biểu cảm nghiêm túc của Hạ Xuyên, Dịch Thần Hi liền cảm thấy nhát gan.

Cô bất an xoay tới xoay lui, không thể thích ứng được với ánh mắt này của anh. Dịch Thần Hi ngước mắt, mong ngóng nhìn anh: "Không lên xe sao?"

Truyện chỉ đăng trên wattpad của Xiao He, yêu cầu không re-up trên các trang web khác. Hãy tôn trọng công sức của editor!

Hạ Xuyên mở cửa, để cô bước lên trước.

Hai người lần lượt bước vô xe, sau đó Hạ Xuyên cau mày nhìn cô: "Em không lạnh?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!