Khương Tú ngẩng đầu lên nhìn Khương Ninh, biểu tình cứng đờ, ánh mắt nghi hoặc hỏi:" Ninh tỷ...Chị có biện pháp sao?"Khương Ninh cười đến ranh ma vô tội," Có biện pháp, nhưng mà phải xem em có nguyện ý hay không?""Ninh tỷ....!Thật vậy sao?" Khương Tú kích động chờ Khương Ninh nói tiếp.Khương Ninh nhìn cửa lớn Cục Công An," Em hiện tại đi vào nói với tiểu Du, những chuyện này đều có em tham gia, như vậy mạng sống của thím hai không phải được bảo vệ sao?"Khương Tú biểu tình nháy mắt đóng băng, chỉ là giây tiếp theo cô ta phản ứng lại, chột dạ cười khan hai tiếng," Ninh tỷ...!em cũng muốn làm vậy nhưng sợ công an không tin.

Chị xem thầy thuốc Lý cùng mẹ em làm những việc xấu xa đó, thật sự..."Khương Hào Phóng nói to:" Được rồi, về nhà đi"Ông ấy tự mình lái xe đạp đi về nhà.Tuy rằng cha cô là thư ký nhưng ông ấy chưa từng khoe khoang, mặc vẫn là quần áo có mụn vá, đi vẫn là xe đạp 28 Đại Giang.Lúc cô kết hôn có của hồi môn là tủ lạnh, còn có đồng hồ, những cái đó đều do cả nhà cô tích cóp nhiều năm, tiết kiệm tiền còn có anh cả cô từ nước ngoài gửi về.Anh cả vẫn luôn ở đại sứ quán tại nước ngoài, vì phải xa quê hương nên nhà nước cho trợ cấp, tất nhiên là rất phong phú.Cha cô đi về trước, Khương Tú đứng yên tại chỗ giống như vai hề, đi về cũng không được, ở lại cũng không xong.Chỉ có thể đứng yên tại chỗ, trong lòng nghiến răng nghiến lợi trừng mắt mắng Khương Ninh.Khương Ninh tất cả đều nghe vào trong tai, nhưng mặc kệ.Cô ta càng tức muốn học máu, cô càng cảm thấy vui vẻ.Về đến nhà.Khương Hào Phóng rốt cuộc mở miệng," Nguyệt Hoa, anh biết chuyện này, em và Ninh Ninh chịu nhiều ủy khuất, nhưng hiện tại Phương Xuân Hồng đã phải đền tội, còn Khương Tú..."Tiền Nguyệt Hoa nhìn Khương Hào Phóng," Em biết, anh muốn làm đầy đủ trách nhiệm của một người bác cả, rốt cuộc thì chú hai cũng vì anh mà xảy ra chuyện,"Khương Ninh mở miệng," Đúng vậy, chú hai vì cha mà không còn mệnh, xác thật không thể cho Khương Tú chịu ủy khuất.

Cha, vậy đưa em ấy đi tỉnh thành học đi.

Chuyện của mẹ em ấy, nếu để mọi người ở đây biết được, em ấy cũng không có mặt mũi ngốc ở đây đi học.


Nên đưa em ấy đi tỉnh thành học, cho em ấy tiền an ủi lúc trước của chú hai vừa vặn tốt."Khương Hào Phóng suy nghĩ một chút, nhìn Khương Ninh," Ninh Ninh ý kiến này khá tốt, vậy làm như vậy đi.

Con bé cách xa nơi này một chút cũng tốt."Cha cô có chút mệt mỏi, xoay người đi vào thư phòng.Tiền Nguyệt Hoa nhìn Khương Ninh bằng ánh mắt lạnh lùng.Khương Ninh không dám nhìn thẳng vào mắt bà," Mẹ...!Mẹ như thế nào nhìn con bằng ánh mắt như vậy?"" Con cùng mẹ đến phòng ngủ"Biết rõ con không ai qua được mẹ, con gái mình, có mấy cân mấy lượng, bà tất cả đều quá rõ ràng.Khương Ninh cũng không che giấu hận thù, cho mẹ cô phát hiện cũng được.

Nhưng chuyện bí mật cô trọng sinh, quá mức hư ảo, tự nhiên không thể nói cho mẹ được.Cho nên trong đầu cô đã suy nghĩ tốt đối sách.Theo mẹ cô vào phòng, con mèo béo cũng tiến vào theo cô.Tiền Nguyệt Hoa ngồi lên ghế nhìn Khương Ninh, " Ninh Ninh con nói thật đi, con sao lại biết những việc này? Nhiều năm như vậy, cả nhà chúng ta không một ai phát hiện, sao con lại...."Khương Ninh tay nắm chặt vào nhau," Con cũng vô tình nghe được cuộc nói chuyện của thím hai và Khương Tú, phát hiện những bí mật này,"Tiền Nguyệt Hoa nhìn Khương Ninh," Cho nên con cố ý nói chính mình không thoải mái, muốn cùng mẹ đi thầy thuốc Lý kiểm tra xem.

Nhưng sao con lại phát ra chuyện của thím hai con cùng thầy thuốc Lý...."Khương Ninh cố ý làm như vô tình xoay chuyển vòng ngọc trong tay," Chuyện đó, thật sự là trùng hợp! nhưng mà con xác thật cố ý đem bình hoa rơi xuống đất, đem chuyện này nháo lớn.

Bởi vì chỉ có nháo lớn, mới có thể vạch trần bộ mặt thật của thầy thuốc Lý, cho nhiều người nữa không bị hại như mẹ con chúng ta."Tiền Nguyệt Hoa một phen kéo tay Khương Ninh qua," Ninh Ninh, mẹ xin lỗi, đều do mẹ không tốt, mẹ không bảo vệ tốt cho con.


Con vốn dĩ rất xinh đẹp, hiện tại lại thành như vậy...Đều là mẹ sai, trong lòng con không cần cất chứa oán hận, được không? Thím hai đều phải trả giá rồi,"" Mẹ, con không oán hận.

Chỉ cần mẹ sống tốt, không có việc gì liền được.

Thời điểm lúc con nghe được bọn họ muốn giết chết mẹ, con thực sự rất sợ hãi.

Còn có...!Khương Tú không phải là người tốt đâu mẹ.


Thím hai lá gan không lớn như vậy, rất nhiều chuyện đều do Khương Tú xúi giục.

Cho nên con muốn cha đưa cô ta đi tỉnh thành học, cách chúng ta càng xa càng tốt.

Tiền an ủi của chú hai cứ giao cho phụ nữ chủ nhiệm bên kia quản lý đi.

Cha cũng không sợ bị trưởng bối trong nhà chất vấn, cũng sẽ không có người lên án."Những năm 80 này, làm chức vị càng cao, thanh danh càng phi thường quan trọng, cho nên Khương Ninh phải chu toàn mọi chuyện.Tiền Nguyệt Hoa nghe Khương Ninh nói những lời này," Ninh Ninh của mẹ giờ đã trưởng thành rồi, làm việc đâu vào đấy, mẹ lúc trước còn lo lắng con gả cho Cố Thiêm Hành, chỉ do nhất thời mới mẻ, nhưng xem ra con đã suy nghĩ cặn kẽ chuyện này rồi."Khương Ninh lúc trước cũng lo lắng nếu cô gả đến Cố gia, thím hai cùng Khương Tú hai mẹ con này sẽ hại cha mẹ cô.

Hiện tại may mắn đem bọn họ thu thập xong, vừa vặn tốt, cô cũng an tâm một chút."Mẹ, con gái cũng suy nghĩ vĩnh viễn sẽ không cưới chồng, luôn ở cạnh bên mẹ suốt đời.


Nhưng con biết mẹ sâu trong lòng không muốn con như vậy..." Rốt cuộc những năm này vẫn rất cổ hũ.Tuy rằng miệng mẹ nói mẹ có thể nuôi cô cả đời, chỉ là sau này bà già đi, chắc chắn mẹ sẽ lo lắng khi mình đi rồi, ai sẽ chăm sóc cho cô?Cô không thể để cha mẹ cô nhọc lòng, cô gả cho Cố Thiêm Hành, muốn thay đổi cuộc sống mới.Cô sẽ cho mẹ thấy, cô sẽ sống hạnh phúc như thế nào.

Người đàn ông ấy sẽ yêu thương cô ra sao.....Đời người viên mãn nhất chính là vợ chồng tôn trọng nhau, mẹ hiền con hiếu thảo, cả đời an nhiên khỏe mạnh đến già.Tiền Nguyệt Hoa thật sâu cảm giác được Khương Ninh thay đổi nhiều, đau lòng vuốt tóc con gái,Lý Đại Quải người này đã đem con gái bà tổn thương sâu bao nhiêu.Nguyên bản là cô gái hồn nhiên ngây thơ, bây giờ suy nghĩ nhiều như vậy, xem xa đến vậy, có lúc giống như hiểu thấu tất cả mọi thứ.

Trước kia thích ở bên ngoài chơi, hiện tại lại thích cắt hoa tỉa lá trong sân, chọc chọc mèo béo, tính cách trầm ổn hơn rất nhiều............Chuyện thím hai và thầy thuốc Lý, chứng cứ vô cùng chính xác, không đến hai ngày, Cục Công An liền kết án.Lý Nguyện không có y đức, được người khác xúi giục lấy thuốc hại người, bị hạ phóng nông trường lao động cải tạo 30 năm, hủy bỏ bằng thầy thuốc, vĩnh viễn không được nhận lại bằng cấp, không được hành nghề y hại người.Còn Phương Xuân Hồng tâm tư ác độc, giết người chưa thành, hạ phóng nông trường cải tạo lao động, cả đời không được rời đi cho đến chết.Phương Xuân Hồng đi nông trường cải tạo lao động kia là do Kiều Du đi xin, là một cái nông trường ở Tây Bắc, điều kiện phi thường gian khổ, nằm ở biên giới, không có một cái cây ngọn cỏ, ở nơi đó giúp nhân viên nghiên cứu chăm sóc cải tạo đất đai.Ngày Phương Xuân Hồng đi nông trường.Phương Xuân Hồng quỳ gối trước mặt Khương Hào Phóng, " Anh cả, em biết em đời này sẽ không có cơ hội trở lại đây, em xin anh đừng vì chuyện người lớn mà hận thù lên đứa nhỏ, hãy bao dung Tú Tú, chăm sóc con bé giúp em."Đây hẳn là tình mẹ đi.Lúc Khương Tú đem bà vứt bỏ, trong nháy mắt bà có khổ sở, có oán hận.

Nhưng thời điểm cuối cùng, bà vẫn vì con gái gánh vác tất cả." Mẹ...."Khương Tú lớn lên đẹp, giống như bạch liên hoa trong sáng ngây thơ, khóc lên hoa lê đái vũ làm người đau lòng.Khương Hào Phóng cuối cùng vẫn không đành lòng," Cô yên tâm đi đi, con bé là người nhà họ Khương, tôi sao có thể không quan tâm đến con bé,""Anh cả, anh hãy nhớ kỹ lời anh nói đó"Khương Hào Phóng phất tay, “Lên xe đi.”Khương Tú chạy đuổi theo xe tải, bụi đất bay giữa trời, một cảnh mẹ từ con hiếu thật làm người cảm động.Làm mọi người ở đây xem mà hốc mắt ẩm ướt..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!