"Em nào có""Em vào đọc sách đi, hôm nay phải đọc xong quyển sách anh giao."Cố Thiêm Hành lạnh lùng ra lệnh, giống như hạ quân lệnh, thái độ cứng rắn không cho phép người khác làm trái, nhưng Khương Ninh không sợ, vẫn không quên được việc làm quần lót cho anh."Anh cho em đo kích thước thì em sẽ đi đọc sách.""Đồng chí Khương Ninh, em chỉ mới 20 tuổi, trong đầu không nên chứa những đồ vật vô dụng như vậy, em có thiên phú về y học cho nên em phải cố gắng đọc sách, tranh thủ thi vào đại học y khoa."Cố Thiêm Hành nói ra quy hoạch mà anh chuẩn bị cho cô.

Khương Ninh ồ một tiếng nhìn Cố Thiêm Hành, cô mới đột nhiên nhớ ra mình tốt nghiệp xong cao trung thì không học lên nữa.

Chính xác thì lúc ấy cô học không giỏi, thành tích luôn không được tốt lắm.Nhưng mà đầu óc cô lại rất linh hoạt, có rất nhiều ý tưởng kì quái mới lạ, hơn nữa cô gan dạ nên đời trước mới có thể giúp Lý Đại Quải một bước lên trời.Chỉ là anh giống như rất hiểu cô, còn đem tương lai của cô quy hoạch tốt, biết sở trường của cô nên muốn cô đi thi đại học!Kỳ thật cho dù Khương Ninh trước đây hay là Khương Ninh của bây giờ đều không yêu thích đọc sách.Đọc sách trong không gian ít nhiều nhờ sự giúp đỡ của Tiểu Bạch, cho nên cô mới chuyên chú học tập, đọc nhanh nhớ kĩ như thế.

Quan trọng cô đã học suốt đêm, bây giờ bắt cô học thêm cả ngày nữa không phải cô sẽ mệt chết sao.Cô thẳng thắn lắc đầu, "Em không muốn thi đại học y khoa, anh không cần quy hoạch tương lai cho em đâu""Kiến thức là sức mạnh, có kiến thức là có tất cả, đồng chí Khương Ninh, em còn nhỏ, anh hy vọng em nhìn rõ tương lai của chính mình, trong đầu không cần nghĩ những thứ vô dụng kia"Một lần nữa, anh lại nhấn mạnh về chuyện kia.


Khương Ninh tủi thân nhìn Cố Thiêm Hành, "Do anh vẫn luôn nghĩ đến những chuyện đó, bằng không sao anh cứ nhắc mãi chuyện đó vậy""Đồng chí Khương Ninh, em đang cố gắng giảo biện"Lúc đầu tiếp xúc với cô, Cố Thiêm Hành cảm thấy cô rất trưởng thành, điềm tĩnh.

Quen lâu mới biết thì ra cô gái này luôn làm việc không đàng hoàng, thích cái gì làm cái đó.

Học không lo học, bây giờ còn suy nghĩ những chuyện bậy bạ...Anh không ngăn được nổi lên tâm tư của người cha, muốn quản cô, quy hoạch tương lại cho cô.

Khương Ninh thấy thần thái nghiêm túc giống cha cô của Cố Thiêm Hành, ngoài ý muốn rất đáng yêu, đặc biệt trên tay còn đang cầm kim chỉ may vá đồ.Chắc là trong mắt anh, cô chính là đứa bé nghịch ngợm ham chơi.

Rốt cuộc cô học không giỏi, còn ngu ngốc ồn ào gả cho Lý Đại Quải, và muốn gả cho anh cũng do cô chủ động yêu cầu, dù sao nhìn vào thì cô không phải là người vợ ngoan hiền, đảm đang.

Nhưng anh không ghét bỏ cô, ngược lại còn quy hoạch tốt tương lai cho cô, trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp.Vốn dĩ cô đã từng là cô gái hồn nhiên, vô tư, tiểu công chúa thích càn quấy.

Trải qua đoạn hôn nhân với Lý Đại Quải đã đem tất cả những ngây ngô, hồn nhiên của cô mài giũa, giúp cô kiên cường, có thể gánh vác tất cả.Cố Thiêm Hành đau đầu nhìn Khương Ninh đứng đó cười ngây ngốc, anh dạy dỗ cô mà cô còn đứng đó cười hihi haha.Thôi, anh chịu thua.Nhìn thấy tư thái của cô nếu hôm nay không đạt được mục đích, thì sẽ không bỏ qua nên anh đành phải đứng dậy, "Em đo đi"Khương Ninh không nghĩ đến anh lại đáp ứng yêu cầu của cô, nhảy dựng lên vui sướng, lúc muốn giơ tay ra...Cố Thiêm Hành bỗng nhiên đè tay cô lại, "Nhưng anh có một yêu cầu.""Được, anh nói đi.""Phải đọc xong sách anh giao cho em, hơn nữa phải đánh dấu những phần trọng tâm trong đó, anh sẽ kiểm tra em."Khương Ninh mếu máo ủy khuất, "Nhất định em phải thi đại học sao?""Đúng vậy.""Lão đại phu xem bệnh cho mẹ em muốn thu nhận em làm đồ đệ của ngài ấy, bây giờ em thi đại học...không phải thất hứa với ngài ấy sao? lão đại phu sẽ rất khổ sở đó." Khương Ninh nhỏ giọng phản bác.Cố Thiêm Hành có chút ngoài ý muốn, anh đột nhiên trầm giọng nói, "Em có thể vừa thi đại học y khoa vừa làm học đồ.""Vậy em sẽ mệt chết nha."Anh ấy điên rồi sao? sao anh ấy lại thích dạy dỗ, quản lý người khác như thế.

Cô có phải nên sớm sinh con cho anh nuôi dạy không, như vậy anh sẽ không rảnh quản lý cô nữa.Cố Thiêm Hành lại lần nữa ấn ấn trán cô, "Ăn nhiều khổ mới thành người tài được.


Công việc này rất tốt, nếu về sau anh không còn nữa....!em có công việc, sẽ không cần cha mẹ nuôi dưỡng nữa."Khương Ninh nghe vậy liền tức giận, "Anh nói cái gì mà sau này nếu anh không còn? Anh định không chịu trách nhiệm với em à."Cố Thiêm Hành không muốn nói đến vấn đề này nên làm lơ, "Em đo hay là không đo?""Đo." Khương Ninh lập tức khoa tay múa chân, "Một gang tay, hai gang tay, ba gang tay...Được, xong rồi."Cô nhanh chóng lấy giấy bắt đầu vẽ, đem kích thước viết hết lên trên.

Cố Thiêm Hành lặng lẽ nhìn thoáng qua, chữ viết rất đẹp, vẽ cũng không tồi, chỉ là cái yếm nhỏ kia...Anh chưa từng thấy qua, còn theo bản năng nhìn chỗ nào đó của mình.

Anh không hiểu trong đầu nhỏ của cô chứa những cái gì nữa.Anh không muốn xem nên không nhìn nữa, mà tiếp tục công việc may vá trên tay.

Khương Ninh cười khẽ, em sẽ làm cho anh thật thích.Khương Ninh vẽ xong, cũng vẽ cho cô hai cái, đồ hiện tại cô đang mặc là do mẹ cô dùng máy may làm, do không đúng kích cỡ nên cô mặc rất không thoải mái, chật chội.Vừa lúc làm cho mẹ chồng cô hai cái nữa.

Đồng thời cô còn làm thêm băng vệ sinh dạng ống, cái này cần sử dụng nhiều nên cô làm mười cái, lúc đến kinh nguyệt cô thay đổi cũng thuận tiện.Thực ra trong vùng này đã có băng vệ sinh, chỉ là vẫn hiếm thấy.


Trước đến kì, cô mua dùng nhưng không quen, tuy rằng thông khí hơn so với hiện đại, nhưng ướt nhẹp, không thấm hút, mặc vào thật sự khó chịu.Vẽ xong, cô bắt đầu cắt, của hồi môn cái gì không có chứ vải nhất định có, cho nên Khương Ninh thoải mái cắt, cắt xong lại lấy máy may may lại.Sau khi cô lấy giấy hướng dẫn sử dụng máy may ra nghiên cứu một chút, cuối cùng cũng biết cách dùng.

Chân nhanh nhẹn dẫm lên bàn đạp, tay chậm rãi đẩy.Cố Thiêm Hành muốn gọi cô đi đọc sách kết quả nhìn thấy mảnh vải trên tay cô, nháy mắt hiểu ra cái gì đó, mặt xấu hổ xoay người đi ra ngoài.Cô gái này thích may thì cho cô chậm rãi may đi.

Trời gần tối cô rốt cuộc may xong hết tất cả.Ban đêm trước khi đi ngủ, Khương Ninh cố ý lấy ra, "Anh Thiêm Hành, anh mặc thử xem."Cố Thiêm Hành thấy Khương Ninh mặt không đỏ, tim không đập đưa quần lót cho anh.

Hơi ngạc nhiên một chút, "Đồng chí Khương Ninh...""Dạ?""Anh không cần.""Anh không thích sao?""Nhìn rất kỳ quái.""Anh thử xem đi, nếu không em giúp anh nhé." Nói xong, Khương Ninh nhào về phía trước muốn cởi quần áo anh.Cố Thiêm Hành lập tức đè cô ngồi xuống ghế, "Đồng chí Khương Ninh, anh thử, anh thử, em ngồi yên đi."Ở chung một phòng, anh chỉ có thể thử, bằng không anh không biết Khương Ninh sẽ làm ra những chuyện gì nữa."Vừa không anh?""Không vừa."Khương Ninh mới không tin, cố ý mở mắt nhìn qua khe hở của ngón tay.Trời ơi! Cô nhìn thấy thứ không nên thấy!Mỗi ngày...Kích cỡ kia.Mặt cô nháy mắt đỏ bừng, cô là một bà thím, chuyện gì mà chưa làm qua nhưng giờ cô mới thấy rõ cái đồ vật kia, tim cô đập thình thịch.Cố Thiêm Hành không biết cô nhìn lén, thay quần xong anh còn hồn nhiên kéo kéo, thật lớn!Quần này cư nhiên mặc rất thoải mái, không chật, không bó.Anh sợ Khương Ninh nhìn lén, nhanh chóng mặc quần dài lại, "Ừm...đồng chí Khương Ninh, cảm ơn em đã may cái quần lót này cho anh, rất không tồi."Khuôn mặt Khương Ninh đỏ bừng nhìn anh, "Rất thoải mái phải không anh?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!