Trong phòng khảo hạch to lớn của Nhất Thiên, một mảnh yên lặng.

Thẩm Thanh Thiệu ngồi tại vị trí chủ vị, tư thái nhàn tản, hững hờ xoay bút trong tay.

Trước mặt chỗ ngồi cấp cao công ty, đứng một hàng thực tập sinh thanh xuân mơn mởn, lúc này đang đợi Thẩm Thanh Thiệu tuyên bố kết quả khảo hạch.

Lần này chọn ra người mới từ khâu diễn viên, và sẽ là lực lượng chủ lực mới năm nay mà giải trí Nhất Thiên đẩy ra, mỗi người đều ít nhất có ba năm thời gian huấn luyện.

Trước mắt mặc kệ là cấp cao công ty hay thực tập sinh, đều đang đợi ý kiến của Thẩm Thanh Thiệu.

Mà lúc này bên cạnh anh đứng một người, đang cúi đầu cùng nói gì đó với anh.

Bác Tần cúi người xuống, dùng giọng chỉ có hai người nghe thấy, nhẹ nói, "Thiếu gia, Quý tiểu thư hôm nay đã cùng bạn trai cô ấy chia tay rồi."

Thẩm Thanh Thiệu đã dặn dò, vừa có tin tức của Quý Khả Khanh nhất định phải lập tức thông báo cho anh, bác Tần lúc này mới ở ngay lúc quan trọng này gõ cửa tiến vào.

Động tác của Thẩm Thanh Thiệu hơi ngừng lại, đuôi mắt của đôi mắt hoa dương lên, trong đôi mắt đó có ánh sáng đang lưu chuyển.

Sau đó, mọi người liền chứng kiến chẳng biết tại sao, chủ khảo của buổi khảo hạch luôn không tập trung nhẹ nhàng cười.

Anh vốn có bề ngoài tốt lại rêu rao, giờ phút này khóe miệng hơi cong, phong lưu lại tuỳ tiện.

Thẩm Thanh Thiệu là ông trùm ngành giải trí, lại xuất thân thế gia, loại khí thế này người bình thường không thể so sánh. Thực tập sinh ngay tại đó nhìn mà ngu ngơ, nhịp tim tăng nhanh, người đàn ông như vậy chỉ ngồi ở đằng kia, cũng đặc biệt bắt lấy ánh mắt người khác.

Động tác xoay bút của Thẩm Thanh Thiệu dừng lại, ngước mắt lướt qua một cái, ánh mắt nhanh chóng đảo qua một hàng thực tập sinh kia.

Cằm anh hơi ngửa, tùy ý chỉ vài thực tập sinh, "Vậy mấy người này đi."

Vừa dứt lời, Thẩm Thanh Thiệu trực tiếp đứng dậy, dẫn theo bác Tần đi ra ngoài, nhìn động tác của anh còn mang theo mấy phần vội vàng.

Sau khi kết quả khảo hạch tuyên bố xong, người may mắn mặt mày vui mừng, người không được chọn cảm xúc chán nản. Nhưng đây cũng chưa kết thúc, buổi khảo hạch tuyển chọn hàng năm có nhiều lần, chỉ cần cố gắng, cơ hội vẫn là sẽ đến trước mặt.

Bỏ xuống sự vui sướng được ra mắt, chủ đề tự nhiên mà chuyển đến người của Thẩm Thanh Thiệu. Đây là lần đầu tiên các cô nhìn thấy khuôn mặt thật của tổng giám động Nhất Thiên, trên mạng có nhiều lưu truyền, tưởng tượng tự nhiên cũng không quá chân thật, chỉ có điều đây so với trong tưởng tượng còn khiến cho người  khác trầm mê.

Chỉ là đối mặt thôi, các cô có thể cảm nhận được trái tim mình trong nháy mắt tê dại, nối thẳng đến đầu tim.

Bất quá đã số mọi người chỉ là suy tưởng, không có tâm tư khác. Lúc thực tập sinh líu ríu, chỉ có một người không giống vậy, im lặng đứng một bên, như có điều suy nghĩ.

"An An, không nghĩ tới trước đó cô lo lắng nhất cho bản thân, kết quả trực tiếp được chọn. Lúc nãy Thẩm tổng có phải còn cười với cô không?" Một cô gái có quan hệ không tệ cô ta, trực tiếp hỏi.

Mạnh An An nghe được nửa câu trước của cô gái kia, mặt ngoài không biểu hiện, kỳ thật trong nội tâm lại kiêu căng, cô ta từ trước đến nay đối với bản thân rất có tự tin, cũng rất hiểu biểu hiện một mặt ưu thế của bản thân, kết quả lần tuyển chọn này, cô ta cũng không bất ngờ.

Đợi đến nghe được nửa câu sau của cô gái, trái tim cô ta bỗng nhiên nảy một cái, có phải là cười với ta không thì không xác định, nhưng cô ta khẳng định, Thẩm Thanh Thiệu xác thực nhìn về bên này.

Trong nội tâm cô ta có một sợi dây vô hình, đung đưa, xao động đến cô ta không biết có nên duỗi tay đi bắt hay không.

Mạnh An An cười khẽ, uyển chuyển xinh đẹp, "Tôi không rõ, khả năng chỉ là sau cùng suy xét, mới nhìn nhiều vài cái đi."

Nhẹ nhàng vài câu, bầu không khí của chủ đề nhất thời không giống nữa.

Bên trong thực tập sinh có mấy người thấy cô ta không vừa mắt, lúc này nghe xong nhao nhao cười khinh bỉ. Mạnh An An chỉ am hiểu loại chiến thuật tốt ở bên ngoài, mỗi lần ở trước ống kính biểu hiện được gọn gàng động lòng người, sau lưng lại là một gương mặt khác.

Sắc mặt Mạnh An An lù lù bất động, trong nội tâm âm thầm nhịn xuống. Gia thế cô ta không tốt, không so được với những người chế giễu cô ta. Nhưng người đi đến vị trí cao, sau khi ra mắt, ai hot hơn ai phải dựa vào mệnh, mà cô ta bây giờ thành công bước được bước đầu tiên.

·

"Cậu thật nghĩ kỹ rồi?" Cha Quý nghi ngờ nhìn chằm chằm anh, ánh mắt giống như mũi tên bắn qua, sắc bén vô cùng.

Thẩm Thanh Thiệu lật mở văn kiện, đưa tới trước mặt cha Quý, không nhanh không chậm nói, "Xin bác trai tin tưởng cháu, nếu như sau này Khanh Khanh đề nghị ly hôn với cháu, tất cả tài sản dưới tên cháu đều sẽ chuyển cho cô ấy."

"Cha mẹ cháu đều có thái độ ủng hộ, bọn họ đều rất thích Khanh Khanh."

Cha Quý không hề nói gì, châm điếu thuốc, mắt như chim ưng ẩn trong làn khói lan ra.

"Bây giờ đã nghĩ đến ly hôn rồi?"

Thẩm Thanh Thiệu rũ mắt cười nhẹ, "Là cô ấy đưa ra, cháu đưa ra loại khả năng này, căn bản không tồn tại."

Cha Quý nhìn vị thanh niên đặc biệt xuất sắc này, sắc mặt nghi hoặc, đơn giản nhắc nhở anh, "Cậu ở trong một vòng như vậy, phụ nữ bên cạnh quá nhiều rồi."

Thẩm Thanh Thiệu đứng dậy, thần sắc tự nhiên, "Đều là chuyện không có thật, trước kia là cháu lười quản, từ bây giờ trở đi cháu sẽ chú ý."

Anh bình thường hội họp không ngừng, bên cạnh luôn có một số hồ bằng cẩu hữu không thể rời phụ nữ, có truyền thông đăng tin không căn cứ, hiểu lầm nhiều. Nhưng tóm lại không phải sự thật, anh cũng lười đi quản.

Mắt thấy nhạc phụ tương lại nhắc đến, như vậy anh sẽ sửa.

Sắc mặt cha Quý hòa hoãn, thế nhưng cười lên, "Trước đó nhiều năm như vậy cũng không thấy cậu thân cận bao nhiêu, hiện tại hấp tấp chạy tới, cậu đang ấp ủ tâm tư gì?"

Thẩm Thanh Thiệu sắc mặt hơi cứng lại, anh ấp ủ tâm tư gì.

Thứ anh ấp ủ là một trái tim chân thành.

·

"Cậu đi lên xem một chút đi, kết hôn loại sự tình này còn phải tự cậu lại đi nói một lần."

Cha Quý đã sớm thông báo tin kết hôn cho Quý Khả Khanh, nhưng cũng bị Quý Khả Khanh làm cho sợ rồi, dù sao sau khi con bé chia tay vẫn luôn trốn ở trong phòng buồn bực.

Lúc trước cũng là ông quá nuông chiều lấy con bé, chuyện gì cùng đều thỏa mãn tâm ý của nó.

Bản thân con bé lúc đại học muốn cùng bạn trai gia thế không ra sao yêu đương, cha Quý cũng chấp nhận, nhưng nói thật ông cũng không xem trọng. Quả nhiên cũng không lâu lắm, cái kia tên kia liền quả quyết từ bỏ.

Muốn nói, vẫn nên tìm người biết thương yêu người khác, môn đăng hộ đối. Thẩm Thanh Thiệu cũng là người ông nhìn mà lớn lên, việc lớn tuyệt sẽ không mơ hồ, vụ hôn nhân này, ông đồng ý liền sẽ không đổi.

Thẩm Thanh Thiệu nghe vậy gật đầu, sau đó đạp lên cầu thang đi lên lầu.

Đoạn cầu thang này anh đi qua vô số lần, mỗi lần tới Quý gia ăn cơm, anh đều sẽ tới phòng của cô. Nhưng lần này lại khác, bước đi nhẹ nhõm, con đường sáng sủa.

Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, anh liền nhìn thấy bóng hình đang ngồi ở cuối giường. Thẩm Thanh Thiệu khép xong cửa, nhẹ nhàng bước qua.

Quý Khả Khanh co lại thành một đoàn nhỏ, hai tay ôm chân, trong tay đang ôm lấy máy tính bảng chơi.

Thẩm Thanh Thiệu thân cao chân dài, nửa ngồi ở trước mặt cô, sau đó đưa tay sờ lên tóc của cô.

Quý Khả Khanh bị sự đụng chạm bất thình lình này mà bị hù dọa, đôi mắt ẩm ướt mang theo kinh ngạc, sau đó thẳng tắp chạm vào một đôi mắt hoa đào sóng nước dập dềnh.

Cô căng môi, ngoẹo đầu, tránh qua một bên.

Thẩm Thanh Thiệu nở nụ cười, "Sao vậy? Không biết anh trai rồi?"

Quý Khả Khanh bĩu môi, rầu rĩ không vui, "Anh đi ra."

"Không đi, anh là chồng tương lai của em, đi cái gì?"

Quý Khả Khanh đã sớm biết tin này, cô luôn xem Thẩm Thanh Thiệu là anh trai xinh đẹp, còn thường xuyên mang quà cho cô, nhưng cũng chỉ như vậy.

Cho nên lúc ban đầu biết được, có chút không thể tin.

Bây giờ anh đột nhiên xích lại gần, ngữ khí đặc biệt thân mật, khuôn mặt tuấn tú phóng đại, hơi thở mát lạnh trên người của người đàn ông yếu ớt truyền đến, cái này khiến cô có chút chống đỡ không được.

"Sao anh lại muốn cùng em kết hôn?" Cô rất không hiểu, nhưng mà ngữ khí của ba cô đặc biệt kiên định, thấy cô bị chia tay, giống như sợ cô gả đi không được, trực tiếp đáp ứng vụ hôn nhân này.

Thẩm Thanh Thiệu cười đến huênh hoang, "Đương nhiên là thích em rồi."

Lời này Quý Khả Khanh sẽ không tin, cô tức giận níu lấy ga giường, cuối cùng nhỏ giọng đề nghị, "Vậy...... Vậy anh có thể đi hủy bỏ sao?"

Thẩm Thanh Thiệu còn duy trì tư thế vừa nãy, vẫn cười như vậy, ngữ khí không cho cự tuyệt, "Không được."

Quý Khả Khanh kích động lên nói, "Em không muốn! Anh người đào hoa như vậy! Em không muốn cùng anh kết hôn!"

Nói xong cô nghĩ đến cái gì đó, còn khóc. Thẩm Thanh Thiệu tai tiếng nhiều, nếu cô thật kết hôn, nửa đời sau tuyệt đối là một hào môn oán phụ, ngẫm lại đã cảm thấy bản thân thật thê thảm.

Thẩm Thanh Thiệu không ngờ tới cô vì nguyên nhân này, hiếm thấy ngẩn người.

Anh cũng không có kinh nghiệm dỗ con gái, luống cuống tay chân một hồi, vén khuôn mặt khóc đến đỏ hồng của cô, "Anh trai không đào hoa, những tin kia đều là giả. Em gả cho anh, anh sẽ sủng em, tin tưởng anh, hửm?

Thẩm Thanh Thiệu kiểu đàn ông tùy ý như vậy mà kiên nhẫn lên, ngữ khí mang theo nhẹ dỗ dành, thật là quá mức trêu chọc người.

Quý Khả Khanh hai mắt đẫm lệ, trong sương mù nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của anh, quỷ thần xui khiến hỏi ngược một câu, "Thật sao?"

Thẩm Thanh Thiệu gật đầu, nắm chặt tay của cô, năm ngón tay quấn lấy nhau, "Thật, anh cam đoan."

·

Trong lúc nhất thời, tai tiếng trên mạng liên quan tới Thẩm Thanh Thiệu biến mất hầu như không còn, một chút vết tích cũng đào không ra. Tất cả mọi người đang hiếu kì, cảm thấy có chuyện phát sinh.

Quả nhiên cũng qua không lâu, tin tức Thẩm gia và Quý gia liên hôn truyền ra, tuấn nam mỹ nữ, lại môn đăng hộ đối, một đôi mỹ nhân như vậy, quả thật vô cùng xứng đôi. Dân mạng hậu tri hậu giác, mới bừng tỉnh đại ngộ, những chuyện làm nền này của Thẩm đại lão, đều là vì thiên kim Quý gia.

Từ sau lúc đó, Thẩm Thanh Thiệu với Quý Khả Khanh liền cử hành hôn lễ thế kỷ. Hot search treo đủ một tháng, lần này mọi người đều biết lần liên hôn này, song phương đều rất để bụng. Thẩm Thanh Thiệu còn lấy danh nghĩa Quý Khả Khanh, xây dựng một tháp tình nhân trong thành phố, tên lạc khoản là Khanh Khanh.

Kỳ thật Quý Khả Khanh đến đêm tân hôn, đầu óc vẫn là mơ hồ. Trong lòng cô sa sút đến cảm giác chân thực, ẩn ẩn cảm thấy bản thân thiệt thòi lớn, nếu như Thẩm Thanh Thiệu sau khi kết hôn trở mặt không nhận, vậy cô nhất định phải chạy.

Có điều Thẩm Thanh Thiệu trước hôn nhân biểu hiện luôn rất tốt, thân sĩ hữu lễ. Chỉ có điều sự thật chứng minh, Quý Khả Khanh sai hoàn toàn.

Đêm tân hôn, Thẩm Thanh Thiệu tháo xuống ngụy trang vô cùng đáng hận, mút lấy cô không thả, làm sao cũng không buông tay.

Lúc đầu, cô căng chặt, đau đến nước mắt lưng tròng đều muốn nổi bão.

Thẩm Thanh Thiệu dường như ngoài ý muốn, sau đó nụ hôn mang chút cuồng hỉ, ngay cả động tác cũng nhẹ nhàng hơn, hôn ở bên tai cô, nói, "Anh trai cũng là lần đầu tiên, chúng ta cùng nhau nhịn."

Cùng nhau nhịn? Cô mới không muốn, từ nhỏ đến lớn cô cũng không có đau như vậy qua.

Quý Khả Khanh kịch liệt giãy dụa, Thẩm Thanh Thiệu vội vàng chế trụ cô, trong lúc hoạt động, anh chiếm thượng phong.

Anh đổ một tầng mồ hôi mỏng, giữa sợi tóc rủ xuống lộ ra một giọt mồ hôi gợi cảm, theo khuôn mặt như ngọc của anh trượt xuống.

Trong cặp mắt hoa đào của Thẩm Thanh Thiệu mang theo mê ly, không quên trêu chọc cô, "Thích loại phong cách này? Anh trai đều thỏa mãn em."

Sau đó hai người trên giường kịch liệt đánh một trận, là đánh thật. Nhưng Quý Khả Khanh đều chỉ là chút công phu mèo ba chân, không sánh bằng khí lực đàn ông.

Đánh rồi lại đánh, liền ôm vào cùng một chỗ. Quý Khả Khanh bị lật qua lật lại, giày vò đến hơi thở mong manh.

"Anh tên hỗn đản này!"

Tiểu cô nương giọng nói mềm mềm, vừa mềm mại gọi như thế, Thẩm Thanh Thiệu lại có cảm giác.

Anh trầm thấp cười, "Xem ra em còn có sức lực, vậy chúng ta một lần nữa."

·

Cuộc sống sau khi cưới của Quý Khả Khanh mặc dù có chút xung đột, nhưng trong lúc vô tình, Quý Khả Khanh cũng có tình cảm với anh, hai người trôi qua vô cùng ngọt ngào.

Thẩm Thanh Thiệu cũng xác thực làm được như lúc trước anh cam đoan, rất sủng ái cô. Hai người rất nhanh liền có đứa bé đầu tiên, Thẩm Thanh Thiệu rất vui vẻ, hơn nửa đêm ở trong thư phòng lật từ điển, sau khi suy nghĩ rất lâu, bản thân lấy chữ "Khoảnh", phát âm đồng giống với Khanh.

Quý Khả Khanh khi chưa kết hôn được cha mẹ nuông chiều, sau khi kết hôn được Thẩm Thanh Thiệu nuông chiều, là đối tượng rất nhiều người cực kỳ hâm mộ.

Lúc trước khi Thẩm Thanh Thiệu kết hôn, thông báo phát khắp thành phố, những người kia ở Nhất Thiên có tâm tư hay không tâm tư đều dẹp đi hết, Quý gia là hào môn thế gia, nhìn dáng vẻ để bụng như thế của Thẩm tổng, mọi người cũng đều biết điều.

Thời gian đều đâu vào đấy trôi qua, Quý Khả Khanh với Thẩm Thanh Thiệu cũng nghênh đón cái thai thứ hai.

Lần này Thẩm Thanh Thiệu bề bộn nhiều việc, nhưng mặc kệ bận rộn đến rất trễ cũng vẫn sẽ về nhà. Bụng của Quý Khả Khanh rất rõ ràng rồi, nhưng cô nghĩ đến Thẩm Thanh Thiệu đại móng heo này gần đây hẳn là rất mệt mỏi, tự mình chưng một nồi bánh bao heo, chuẩn bị đi công ty nhìn anh.

Lúc đi vào đại sảnh, lễ tân đang bận, không có quan tâm cô.

Quý Khả Khanh nhấc chân đi vào thang máy chuyên dụng của Thẩm Thanh Thiệu, kết quả vừa bước một bước, lễ tân liền gọi điện thoại, phất phất tay với cô, "Tiểu thư, thang máy ở bên kia."

Đã có thể đi vào, chính là qua gác cổng, lễ tân đoán cô là nhân viên công tác.

Cô không thường đến, lễ tân đoán chừng không nhận ra được. Quý Khả Khanh không giận, đi vào thang máy thông thường bên cạnh.

Hiện tại thời gian này không có người, lúc thang máy sắp đóng lại, hai cô gái bước vào. Trong đó một là nghệ nhân, là Mạnh An An đang rất hot gần đây, một người khác là trợ lý của cô ta.

Quý Khả Khanh cũng thích xem một số bộ phim đau buồn, cũng nhận biết Mạnh An An. Trái lại Mạnh An An, không mặn không nhạt liếc nhìn về phía cô.

Quý Khả Khanh cũng không cảm thấy cô ta nhận biết bản thân, cũng không để ý, nghĩ thầm những bánh bao heo này, đợi lát nữa nhất định phải cho Thẩm Thanh Thiệu ăn hết.

Thang máy ổn đỉnh lên cao, Mạnh An Anh ở trong thang máy đột nhiên nói với trợ lý của mình, "Thẩm tổng đè tai tiếng với tôi xuống, đều làm xong chưa?"

Trợ lý đột nhiên kinh ngạc, không rõ tai tiếng từ đâu tới, "Tai tiếng gì?"

Mạnh An An dường như mới nhớ tới cái gì, "Ồ tôi quên mất nơi này còn có người, không nhắc nữa."

Đợi đến lúc hai người ra ngoài, Quý Khả Khanh nhíu nhíu mày.

Một bên khác, trợ lý hỏi Mạnh An An, "Cô với Thẩm tổng tình huống như thế nào vậy?"

Mạnh An An nhẹ nhàng cười lên, ngữ khí mập mờ, "Đương nhiên là tôi muốn ở trong chương trình nói tôi được anh ấy chọn trúng, nhưng anh ấy không cho."

Từ khi cuộc tuyển chọn lúc kia qua cái liếc nhìn kinh ngạc, cô ta cũng chưa thấy qua Thẩm Thanh Thiệu. Sau đó ra mắt đến nay, cô ta có ý vô ý lại gần Thẩm Thanh Thiệu, lại nhận được tin anh kết hôn.

Cô ta theo một nhân viên cao cấp của Nhất Thiên, nắm lấy cơ hội, một đường đi lên, cũng hot lên. Tư vị hot rất tốt, nhưng người trong lòng, cô ta cũng muốn, cô ta không cầu danh phận, chỉ cần ở bên cạnh Thẩm Thanh Thiệu, cô ta cũng nguyện ý.

Nhưng mỗi lần cô ta như có như không thả ra chút manh mối, liền bị trợ lý của Thẩm Thanh Thiệu ngăn trở.

Ngoại giới nghe đồn Thẩm Thanh Thiệu sủng vợ, nhưng cô ta hôm nay vừa gặp, cũng cảm thấy không phải như thế. Không chỉ bụng lớn đi trong thang máy thông thường, trong tay còn cầm đồ.

Phụ nữ mà, đều như vậy. Bắt đầu hoài nghi, đó chính là bắt đầu tan vỡ tín nhiệm.

·

Ngày sinh dự tính của Quý Khả Khanh nhanh đến, gần nhất cảm xúc rất không tốt, đối với người thích hờ hững. Thẩm Thanh Thiệu không rõ chỗ nào xảy ra vấn đề, chỉ cảm thấy là cảm xúc mà người mang thai nên có.

Từ khi ngày đó cô lạnh mặt, sau khi ném một lồng bánh bao heo đến trước bàn làm việc của anh để anh ăn hết, cô liền như vậy.

Thẩm Thanh Thiệu khi đó đùa cô vài câu, Quý Khả Khanh đột nhiên tới một câu, "Anh ở bên ngoài có phụ nữ hay không?"

Anh xém chút sặc chết, "Em cảm thấy anh sẽ có? Trước kia không, hiện tại càng không."

"Vậy tại sao Mạnh An An sẽ nói hai người có tai tiếng?"

Thẩm Thanh Thiệu nhíu mày, "Em nghe ai nói? Không có."

Quý Khả Khanh "ồ" một tiếng, sau đó chính là không thích hợp. Loại tâm tình này một mực duy trì đến khi sinh xong Thẩm Thận, cô vẫn mệt mỏi không vui.

Bác sĩ kiểm tra, nói là có hơi khuynh hướng trầm cảm sau khi sinh.

Lần này Thẩm Thanh Thiệu hoàn toàn luống cuống, anh càng nghĩ, luôn cảm thấy chỗ nào đó xảy ra vấn đề.

Thẩm Thanh Thiệu tâm tư nhiều, lúc này anh để cho người chỉnh giám sát ngày đó, tự nhiên mà thấy được Mạnh An An biểu diễn.

Mà anh tìm hiểu nguồn gốc biết được, không chỉ có phát hiện cô ta liên hệ cá nhân với cấp cao Nhất Thiện cho bản thân phức lợi, còn ngay khi Quý Khả Khanh sinh con, mượn tay cấp cao, ở công ty lan truyền một chút lời đồn.

Thời điểm Mạnh An An bị Thẩm Thanh Thiệu triệu tiến văn phòng, tâm tình không phải là không có kích động, chỉ có điều chờ đợi cô ta lại là mưa to gió lớn.

"Lão tử ngay cả cô nhìn thế nào cũng không nhớ rõ, có tai tiếng cưỡng đoạt."Thẩm Thanh Thiệu sắc mặt lạnh lẽo, ngữ khí rất lạnh, đem thứ tra được ném lên mặt cô ta.

Vừa nghĩ tới Khanh Khanh bởi vì những lời đồn kia mà trầm cảm nhẹ, anh liền không ngăn được sự chán ghét đối với người phụ nữ này.

Mạnh An An cúi đầu, khẽ cắn môi, "Không phải tôi."

Thẩm Thanh Thiệu cách cô ta rất xa, "Không phải cô thì là ai, là cô ngủ với những đạo diễn đó, hay là ngủ với nhân viên cấp cao hả?"

Mạnh An An bỗng nhiên ngẩng đầu, còn đang cố chống lại, "Không...... Tôi không có......"

"Tôi thấy cô là không muốn sống nữa." Thẩm Thanh Thiệu không những không giận mà còn cười.

Anh sẽ khiến cô ta biến mất trong cái vòng này, vĩnh viễn đóng băng.

Tất cả mà Nhất Thiên cho cô ra, sẽ đều thu trở lại.

"Lăn ra ngoài." Thẩm Thanh Thiệu lạnh lùng.

Sau đó cao cấp Nhất Thiên bị thay máu, một lần nữa tuyển chọn. Công ty cũng hạ lệnh rất nhiều quy tắc mới, Thẩm Thanh Thiệu quyết tâm muốn chỉnh đốn.

Lần này động tĩnh lớn, tăng thêm vụ bê bối của Mạnh An An bị phát tán với tin tức lui khỏi vòng xông lên, người trong công ty cuối cùng biết tại sao. Thẩm Thanh Thiệu đây là đang phủi sạch quan hệ, thuận tiện hung hăng vả mặt Mạnh An An.

-

Bệnh tình của Quý Khả Khanh thỉnh thoảng tái phát, sinh con không bao lâu liền đi Thụy Sĩ tĩnh tâm tu dưỡng.

Sự kiện phong ba qua đi, cha Quý mới bỏ qua thảo phạt đối với Thẩm Thanh Thiệu. Từ sau lúc đó, anh vừa vội vàng công việc, vừa chạy tới Thụy Sĩ theo cô.

Như thế so trước kia mệt mỏi hơn, nhưng anh một chút oán giận cũng không có. Hai đứa bé lần lượt lớn lên, cũng biết được chuyện phát sinh trước kia của cha mẹ.

Một ngày nào đó, Thẩm Thanh Thiệu phong trần mệt mỏi chạy đến, sau khi chìm vào giấc ngủ, ở sau lưng cô nhẹ giọng hỏi một câu, "Khanh Khanh, em trách anh sao?"

Chỉ có hai người biết, năm đó kỳ thật không chỉ bởi vì chuyện kia.

Bạn trai trước kia của Quý Khả Khanh chính là bị Thẩm Thanh Thiệu ép đi, dùng thủ đoạn vô cùng cứng rắn.

Thẩm Thanh Thiệu một mực chờ cô lớn lên, ai có thể nghĩ tới, chờ cô gái nhỏ lên đại học, lại bị hớt tay trên.

Quý Khả Khanh không có lên tiếng, kỳ thật cô đã sớm không trách anh.

Ngày hôm sau cô lên mạng lướt tin tức, thấy được hot search đầu tiên trên weibo. Là video Thẩm Thanh Thiệu tiếp nhận một cuộc phỏng vấn của chương trình tạp kỹ đang hot.

MC hỏi một câu hỏi rất xảo trá, "Thẩm tổng là yêu phu nhân của anh nhiều hơn hay yêu mối tình đầu của anh nhiều hơn?"

Quý Khả Khanh âm thầm oán giận, đây là hỏi câu hỏi gì! Thẩm Thanh Thiệu còn thật cho phát sóng ra?!

Một giây sau, Thẩm Thanh Thiệu bật ra câu trả lời.

"Là mối tình đầu của tôi."

Dưới khán đài người xem một mảnh xôn xao.

Quý Khả Khanh nắm chặt nắm đấm, tên đàn ông thúi này!

Sau đó, anh cười nhẹ bổ sung một câu, "Phu nhân tôi chính là mối tình đầu của tôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!