Edit: Lune

Trong phòng, thiếu niên xinh đẹp đang nằm sấp trên nệm êm, có một con sói khổng lồ cao đến ba mét đang dùng móng vuốt đè cậu xuống, cũng may căn phòng đủ rộng, chứ không thì con sói khổng lồ kia đã không chui vào được.

Sắc mặt thiếu niên trắng bệch, môi mím chặt, khuôn mặt diễm lệ đầy vẻ căng thẳng bối rối, nước mắt vừa cố nặn ra còn chưa lau khô, vẫn lăn dài trên má khiến khuôn mặt cậu ướt đẫm.

Trên nền da trắng nhợt, vết đỏ vốn không rõ ràng ở khóe mắt mới hiển hiện.

Nhưng điều khiến người ta chú ý đến nhất không phải là đôi môi đang mím chặt của cậu mà là đôi tai rõ mồn một trên đỉnh đầu.

Lucifer không nhìn thẳng vào mắt cậu mà nhìn cái tai đang bị Thi Lâu ngậm trong miệng. Cái tai còn lại cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân, run rẩy không ngừng, khiến lông tai cũng rung theo.

Lúc nhìn thấy hắn, đầu óc của Nha Thấu lập tức trống rỗng, động tác trên tay cũng ngừng lại, trong phút chốc quên cả thở.

Chuyện cậu luôn lo sợ và muốn né tránh cuối cùng vẫn xảy ra.

Là thủ lĩnh của Ma cà rồng, Lucifer có ngũ giác nhạy bén hàng đầu. Hiện giờ hắn đang đứng bên ngoài, mặc dù cách cả một khoảng xa nhưng Nha Thấu cực kỳ chắc chắn rằng hắn đã nghe thấy.

Bởi vì ngay lúc Thi Lâu nói xong lời này, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống hàng chục lần. Đêm hè nóng bức dường như chìm vào cái giá rét của mùa đông vì sự xuất hiện của hắn.

Dù cách một lớp kính, cậu vẫn có thể nhìn rõ sự hung ác tàn nhẫn trong mắt Lucifer, lúc hắn nhìn về phía này, nhiệt độ còn hạ xuống nhiều hơn nữa.

Ban đầu, mái tóc đen và đôi cánh đen của hắn không quá nổi bật trong đêm, có thể hòa vào bóng tối ngay để ẩn nấp, nhưng giờ hắn không kiềm chế khí thế trên người nữa, cảm giác tồn tại vô cùng rõ ràng.

— Lucifer nổi giận.

Đây là một tin tức cực kỳ tệ.

Vậy mà Thi Lâu đang trong trạng thái cuồng bạo vẫn cứ đè cậu xuống, đã thế còn cắn tai cậu, dùng móng vuốt cởi quầ,n áo cậu ra, tiếng gầm gừ phát ra từ cổ họng muốn sói con đồng ý.

Mồ hôi túa đầy sau lưng, Nha Thấu nhận ra đây là một tư thế rất dễ gây hiểu lầm, thấy đôi mắt đỏ rực như sắp chảy máu đến nơi của Lucifer, Nha Thấu nhỏ giọng, lo lắng gọi một tiếng: "Anh, anh trai."

Cậu không biết Lucifer sẽ làm gì với cậu, nhưng ngoài gọi vậy ra, cậu chẳng còn cách nào nữa.

【Hệ thống Tình yêu thông báo —】

Tiếng thông báo đột ngột của hệ thống khiến tim Nha Thấu đập loạn, làm cậu sợ đến mức suýt thì ngất đi, sống lưng vốn cứng đờ giờ hoàn toàn kéo căng.

【Điểm thiện cảm của người chơi Thi Lâu tăng 10, tổng điểm thiện cảm: 90.】

Sống lưng hơi thả lỏng, Nha Thấu bỗng luống cuống, nhìn qua thấy đáng thương vô cùng.

Cậu xem thử điểm thiện cảm của Lucifer ở hậu trường, may quá chưa giảm, vẫn 100.

Chẳng qua Thi Lâu hình như rất hưng phấn, sau khi nhả tai cậu ra thì liên tục dùng mũi ủi cậu.

【Móa móa móa, tui cởi cả quần rồi đây mà sao Lucifer đến đúng lúc quá vậy? A a a, cảm giác tồn tại của anh trai mạnh quá, vợ bắt đầu căng thẳng thấy rõ kìa.】

【Ôi má ơi, cảm giác vợ sắp xong đời rồi, làm sao bây giờ? Mặc dù tui cũng rất muốn xem kịch bản vợ rơi vào tay Lucifer, nhưng giờ vợ còn phải làm nhiệm vụ mà. Thi Lâu, cậu tỉnh giùm cái coi, đừng có hỏng ngay thời điểm quan trọng thế này chứ, mau dẫn vợ tui chạy mau lên!】

【Chờ chút?? Sao cậu hưng phấn vậy? Mặc dù cậu ở dạng sói nhìn cũng đẹp nhưng trông ngu lắm! Mẹ nó, đừng bảo cậu tưởng Nha Nha gọi tiếng "Anh trai" kia là gọi mình đấy nhé??】

【Không chờ nổi bên phòng livestream của Thi Lâu nữa nên qua đây tị nạn, khi nào cậu ta kết thúc trạng thái cuồng bạo thì tôi lại về. Mà trả lời lầu trên, hơn nửa là vậy rồi.】

【Chỉ có mình tôi mong đợi cảnh đánh nhau thôi à? Người sói là thiên địch của ma cà rồng, nhưng trước mặt hiện giờ là Thủ lĩnh Ma cà rồng đó, mà theo quy định thì Thi Lâu giế,t chết Thủ lĩnh Người sói rồi thì có phải giờ cậu ta đã thành thủ lĩnh đời này rồi không? Thủ lĩnh với thủ lĩnh, thú vị đấy.】

Bây giờ Nha Thấu lo lắng đến mức không có thời gian để đi xem bình luận trong livestream nữa, nếu không cậu sẽ biết nguyên nhân điểm thiện cảm của Thi Lâu đột nhiên tăng lên.

Trạng thái của sói con không đúng lắm, sau khi nhận ra, Thi Lâu nhìn theo tầm mắt cậu ra ngoài, vừa khéo đối diện với ánh mắt rét lạnh của Lucifer đang đứng giữa không trung.

Đồng tử màu đỏ đối đầu với đồng tử màu hổ phách, không khí xung quanh như đông cứng lại.

Tên ma cà rồng kia rất quen mắt nhưng Thi Lâu không nhớ được hắn là ai, vì ký ức tạm thời bị mất nên đầu óc hắn lúc này cực kỳ hỗn loạn, dòng nhiệt đang chảy cùng sức mạnh sắp sửa bạo động trong cơ thể khiến hắn trở nên vô cùng cáu kỉnh.

Đặc biệt là mùi trên người kẻ kia, giống hệt với mùi trên người sói con trước đó.


Quan hệ của hai người không tầm thường.

Theo nhận thức của sói Thi Lâu thì Nha Thấu đã trở thành bạn đời của hắn sau khi trưởng thành, mà giờ lại phát hiện ra tên ma cà rồng từng có quan hệ gì đó với cậu, cảm giác lãnh địa riêng tư bị xâm phạm khiến hắn khó chịu cực kỳ, sát khí trên người bùng lên mãnh liệt.

Nhất là sói con lại hướng về phía tên ma cà rồng kia trong khi vẫn nằm dưới vuốt của hắn, còn gọi một tiếng vừa nhẹ vừa gấp, hệt như tiếng mèo con rmên rỉ: "Anh trai."

À, tiếng anh trai này không phải đang gọi mình.

【Hệ thống Tình yêu thông báo: Điểm thiện cảm của người chơi Thi Lâu giảm 10, tổng điểm thiện cảm: 80.】

"Thi Lâu..."

【Hệ thống Tình yêu thông báo: Điểm thiện cảm của người chơi Thi Lâu tăng 10, tổng điểm thiện cảm: 90.】

Sao lúc tăng lúc giảm vậy, hắn làm gì thế? Đây là thắc mắc hiếm hoi của Nha Thấu trong lúc căng thẳng.

Đôi đồng tử dựng thẳng màu lam xinh đẹp nhìn qua với vẻ ngạc nhiên, Thi Lâu không nhìn cậu: "Sao anh trai em lại là ma cà rồng? Em là sói con cơ mà?"

Cậu không phải sói con! Đừng nói nữa!

Thi Lâu không có ký ức giỏi gây chuyện thế không biết!

Nha Thấu muốn che miệng sói Thi Lâu lại.

Với thính giác của Lucifer thì chắc chắn là hắn đã nghe trọn vẹn câu này, Nha Thấu thầm nghĩ không ổn rồi, vừa định mở miệng thì nghe thấy tiếng kính vỡ bên cạnh, loảng xoảng rơi xuống đất.

Cậu chỉ cảm thấy một luồng gió mạnh thổi qua sau lưng, ngay sau đó móng vuốt đang đè eo cậu nhấc cậu lên, tiếng sói gầm rú vang bên tai.

Thính lực hiện giờ của cậu tốt hơn trước nhiều nền có thể nghe thấy âm thanh di chuyển qua lại của cả hai, cực kỳ nhanh, không thể phân biệt được đây rốt cuộc là Thi Lâu hay Lucifer.

Vị trí Thi Lâu đánh nhau với Lucifer cách Nha Thấu không xa, sắc mặt Nha Thấu tái nhợt, cậu bò dậy, lặng lẽ núp vào một góc ngoài phạm vi.

Lucifer thực sự nổi giận, hắn không nói lời nào mà lao thẳng qua cửa kính vào đánh nhau với Thi Lâu trong phòng.

Hắn thu cánh lại, răng nanh từng cho Nha Thấu nhìn rồi sờ qua kia giờ đang tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, tay hắn cầm roi, phẫn nộ quần với Thi Lâu.

Căn phòng chật hẹp không phải là sân nhà của ma cà rồng, cánh của bọn hắn không có không gian để phát triển, mà sói khổng lồ cao ba mét ở trong phòng cũng chật chội vô cùng.

Lucifer nghiêng đầu tránh thoát một móng vuốt của Thi Lâu, nhanh chóng nhìn thoáng qua Nha Thấu còn đang run rẩy, sau đó, ngay giây tiếp theo đã xuất hiện bên ngoài cửa, đôi cánh màu đen lập tức xòe ra, giọng hắn lạnh như băng: "Cút ra đây."

Đây là câu đầu tiên hắn nói cho tới bây giờ, khiến cả người Nha Thấu run lên, không biết rốt cuộc là hắn bảo Thi Lâu cút ra ngoài hay bảo cậu cút ra ngoài nữa.

Không chờ cậu phản ứng, Thi Lâu đã lao ra ngoài, đánh nhau với Lucifer đang ở giữa không trung.

Một người ở trên trời, một người ở dưới đất, vị trí này khá bất lợi cho Thi Lâu, nhưng lúc này hắn lại không hề tỏ ra yếu thế mà còn ngày càng phấn khích hơn.

Bọn họ lại đánh nhau, số lần người chơi đỉnh cấp đánh nhau với NPC không nhiều lắm nên trong chốc lát đã có rất nhiều khán giả tràn vào phòng, bắt đầu đặt cược.

【Đặt cược đi nào, giờ số phiếu của hai người đang gần bằng nhau, nhưng tôi vẫn nghĩ là Lucifer sẽ thắng. Mặc dù người sói là thiên địch của ma cà rồng nhưng Thủ lĩnh Ma cà rồng vẫn có thể áp đảo được, thiên phú cực cao, lại sống lâu như vậy, Thi Lâu quả thật còn quá trẻ so với hắn.】

【Tôi ủng hộ Thi Lâu, đêm nay là đêm trăng tròn, sức mạnh của người sói sẽ tăng gấp bội, ok? Giờ lại đang trong trạng thái cuồng bạo, nếu đều ở trên trời hay đều ở dưới đất thì chẳng phải sẽ xé nát đối thủ à?】

【Lúc trước Lucifer và Thi Lâu cũng đánh qua một trận rồi phải không? Lần đó Thi Lâu đến để dẫn vợ tôi đi, kết quả là đi dạo một vòng lại phát hiện vợ không còn ở đó nên đánh chưa được bao lâu đã đi rồi.】

【Lucifer nắm giữ quy tắc không gian, hắn vừa dịch chuyển tức thời từ trong phòng ra đến cửa, vậy đã quá đủ để hắn đưa Nha Nha đi rồi, nhưng hắn lại không làm thế? Mọi người đoán là vì sao?】

【Vì muốn đánh Thi Lâu chứ sao nữa? Tôi hiểu tôi hiểu mà. Bác thử nghĩ xem, bé con nhà mình đi ra ngoài chưa được một ngày đã thành sói con, còn mọc cả tai sói nữa, bác không nỡ đánh cũng không nỡ mắng, lúc tìm thấy em bé thì vừa khéo thấy có tên dê x,ồm đang cắn tai của nhỏ, còn dùng móng vuốt đè nhỏ xuống, không đánh một trận thì bớt giận sao nổi? Nhìn ánh mắt hắn vừa nãy, cách một màn hình tôi vẫn thấy sợ đây này.】

Nha Thấu nhìn chằm chằm vào bão bình luận đang bắt đầu nhao nhao lên, cậu bò dậy từ dưới đất di chuyển ra ngoài, vẻ mặt lo lắng nhìn một sói một ma cà rồng đang đánh nhau trên trời.

Dù là bên nào, cậu cũng không muốn bọn họ xảy ra chuyện gì.

Cậu cố gắng gọi bọn họ, nhưng chẳng biết sao mà Thi Lâu và Lucifer đánh ngày càng hăng, lúc này hoàn toàn không nghe thấy tiếng cậu.

Nha Thấu còn muốn đi về phía trước thì bị người phía sau kéo lại.


Hai thợ săn bị cậu giấu đi không biết đã tỉnh từ khi nào, thấy con sói bọn họ muốn tìm đang đánh nhau với một ma cà rồng thì kinh ngạc cực kỳ.

Chỉ là vẻ mặt kinh ngạc giống nhau như đúc, giống như khuôn mô hình mà Hệ thống Chủ đã thiết kế cho bọn họ.

Nha Thấu muốn đi lên nhưng lại bị bọn họ kéo về.

Bọn họ tóm chặt Nha Thấu, không rõ vì sao cậu lại cố chấp đi tới một nơi nguy hiểm như vậy.

Hai thợ săn, một người cẩn thận quan sát tình hình giữa sói khổng lồ với ma cà rồng, một người lấy máy truyền tin ra.

Sau khi kết nối, giọng nói truyền từ đầu bên kia tới khiến Nha Thấu giật thót: "Tình hình bên các cậu thế nào rồi?"

— Là Lục Lâm An đã lâu không gặp.

...

Giọng của Lục Lâm An rất đặc biệt, cả lời nói và chuyện hắn đã làm với cậu cũng rất đặc biệt nên lúc hắn nói ra chữ đầu tiên Nha Thấu đã biết người ở đầu bên kia là ai rồi.

Toàn là người quen cũ.

"Con sói khổng lồ đột nhiên xông vào đây đang đánh nhau với một ma cà rồng."

Vì nguyên nhân nào đó mà Nha Thấu im thin thít không dám lên tiếng.

Lục Lâm An nhíu mày: "Ma cà rồng?"

Ma cà rồng đang ở ngoại thành, kẻ nào lại có năng lực vượt qua quân tiếp viện tiến vào khu B nội thành?

Trong phút chốc, Lục Lâm An bỗng nghĩ đến người đàn ông tóc đen mắt đỏ mình từng gặp trong trang viên ma cà rồng, chỉ có kẻ đó mới làm được vậy.

Sao hắn lại đến đây? Vì ma cà rồng nhỏ kia à?

Lục Lâm An vội nói: "Bên cạnh các cậu còn ai không? Có phải có một con ma cà rồng nhỏ không?"

Hắn liên tưởng rất đúng, mỗi tội nhìn từ vẻ ngoài thì Nha Thấu chẳng giống ma cà rồng chút nào, cậu ra vẻ bình tĩnh đứng yên tại chỗ.

Thợ săn nghe vậy thì lo lắng nhìn thoáng xung quanh, quan sát một lượt xong mới trả lời: "Không, ở đây chỉ có một con sói con thôi."

"Sói con à?" Lục Lâm An không quan tâm đến sói con hay sói lớn, giờ hắn vẫn đang bận tìm Luther: "Ừ, tôi biết rồi, giờ tôi đang ở ngoại thành nên có lẽ sẽ không tới kịp, nhưng tôi đã gửi tin cho Thẩm Thính Bạch rồi, khoảng mười lăm phút nữa anh ta sẽ đến nơi."

"Được." Thợ săn gật đầu tỏ vẻ mình đã biết, lập tức lại hỏi: "Anh không ở lại điện thờ dưỡng thương à? Ra ngoại thành làm gì?"

Chỗ đấy có nhiều ma cà rồng như thế, Lục Lâm An bị thương đến mai mới khỏi hẳn, đến đó làm gì?

Lục Lâm An đang đi tìm ma cà rồng nhỏ của mình, nói: "Chuyện này không cần cậu lo."

Dứt lời thì tắt máy.

Lúc này Nha Thấu mới thở phào, lọc ra thông tin mấu chốt, Thẩm Thính Bạch còn mười lăm phút nữa mới đến đây, cho nên trong khoảng thời gian này cậu nhất định phải tách hai người kia ra.

Nhưng bây giờ hai thợ săn kia đã tỉnh rồi, bọn họ tuyệt đối không để cậu đi qua đó.

Hơn nữa theo tính cách cứng nhắc của bọn họ thì nhiệm vụ là trên nhất, bảo vệ nội thành là trách nhiệm của bọn họ, đến chết cũng phải thủ vững ở đây.

Lucifer ở phe khác với bọn họ nên hắn sẽ không nương tay.

Nha Thấu khẽ cắn môi, giả như vô tình đi ra phía sau bọn họ, nhanh tay lẹ mắt đánh hai đòn vào gáy khiến họ ngất xỉu.

Lần trước 001 đã muốn cảm thán rằng ký chủ thực sự quá thành thạo.

Xét từ mức độ trôi chảy và lực tay vừa rồi thì hoàn toàn không giống như chuyện một người nhìn khá ngốc có chỉ số sức mạnh thấp như ký chủ có thể làm được.


Giấu bọn họ vào chỗ ban đầu xong, Nha Thấu mới đi ra ngoài.

...

Cả Lucifer và Thi Lâu đều đã bị thương.

Thi Lâu đã đánh nhau với Thủ lĩnh Người sói trước khi vào nội thành, thể lực đã tiêu hao gần hết trong trận chiến đó, lúc này đối mặt với Lucifer đang ở trạng thái sung sức, đánh qua đánh lại một lúc cũng dần đuối sức.

Kỹ năng thiên phú của hắn có thể tự động chữa trị vết thương trên cơ thể nhưng thể lực không nằm trong phạm vi này.

Cho dù thế, Thi Lâu vẫn là một đối thủ khó nhằn.

Lucifer từng đánh nhau với hắn một lần, giờ lại đánh thêm lần nữa. Nếu là lúc bình thường thì có lẽ Lucifer đã nói một câu hậu sinh khả úy rồi, nhưng vừa nghĩ đến những gì con sói này làm với Nha Thấu là Lucifer tức đến mức bốc hỏa.

Hắn không muốn nán lại ở đây thêm nữa, tay phải giơ lên, không gian lập tức ngưng đọng, giữa không trung bỗng xuất hiện một cây cung màu đen khổng lồ.

Nha Thấu chạy đến thì nhìn thấy cảnh này, biết rằng Lucifer sắp sử dụng kỹ năng thiên phú.

Thi Lâu không thể chết được, lòng cậu thắt lại, vội vàng gọi: "Anh ơi!"

Cậu dùng toàn bộ sức lực trong người để hét lên, lại vì vừa chạy nhanh nên lúc này ho dữ dội.

Lucifer dừng lại, cây cung vừa xuất hiện biến mất tại chỗ, hóa thành những mảnh vụn pha lê đen lấp lánh vô cùng đẹp mắt, mà chính hắn cũng biến mất tại chỗ, giây tiếp theo đã xuất hiện bên cạnh Nha Thấu.

Thiếu niên ho đến nỗi cả mặt đỏ bừng, muốn ngồi xổm xuống nhưng lại bị Lucifer bế lên ôm vào lòng.

Vẫn là kiểu bế trẻ con như ban đầu, Lucifer cao hơn cậu hơn nửa cái đầu nên việc bế rất nhẹ nhàng. Hắn khẽ vỗ nhẹ vào lưng cậu, lực vừa đủ, đối với cậu vẫn như trước đây.

Nếu như không phải khí thế trên người hắn quá đáng sợ và ánh mắt quá lạnh lùng thì Nha Thấu còn tưởng rằng Lucifer đang đứng trước mặt vẫn là người anh trai luôn dỗ dành mình trước khi mình bỏ trốn.

Mãi lúc sau Nha Thấu mới ngừng ho, cậu lặng lẽ ôm cổ hắn, trong lòng thấp thỏm, nhỏ giọng gọi "Anh ơi".

Thiếu niên gọi anh ơi rất nhiều lần, giọng nói của bé con non nớt, trong trẻo giòn tan, từng tiếng đều vừa ngọt ngào lại vừa mềm mại, nhưng Lucifer không đáp lại câu nào.

Bé con đang lấy lòng, cậu biết hắn đang rất tức giận. Khi đối mặt với một người mạnh hơn mình vô số lần, khi phát hiện ra mình không thể trốn thoát, giống như bị nắm gáy, xách trong tay, sau khi được thả xuống thì cố gắng dụi đầu vào người hắn để muốn hắn nương tay.

Mà bé con chủ động đến tìm hắn là vì con sói kia.

Lucifer đè đầu thiếu niên xuống, không cho cậu quay đầu lại, còn mình thì bay lên không trung trước khi con sói khổng lồ kia lao tới.

Cảm giác được bé con ôm cổ mình chặt hơn, lúc cậu run rẩy nói rằng mình sợ độ cao, cuối cùng hắn cũng mở miệng: "Tự vượt qua đi."

001 chưa thấy Lucifer lạnh lùng như vậy bao giờ:【Oa.】

"..."

Nha Thấu rưng rưng nước mắt, biết mình gặp rắc rối rồi.

Thi Lâu cấp tốc nhảy lên mái nhà cao tầng bên kia, lạnh lùng nói: "Trả em ấy cho ta!"

"Trả?" Lucifer cười nhạt: "Em ấy là của ta, từ quá khứ đến hiện tại và cả tương lai cũng vậy, em ấy vĩnh viễn là của ta."

"Chữ trả này, ngươi còn chưa đủ tư cách để nói."

"Thật sao?" Trong lúc đánh nhau vừa rồi Thi Lâu đã khôi phục phần nào ký ức, tuy không nhiều nhưng cũng đủ rồi.

Lúc này hắn chỉ nhìn Lucifer, mỉa mai nói: "Ta với em ấy là cộng sự, là mối quan hệ thân mật nhất, đồng sinh cộng tử."

Dù thực sự là châu chấu trên cùng một sợi dây nhưng cũng không nên dùng đồng sinh cộng tử chứ? Nha Thấu đang là tâm điểm của chủ đề thấy xấu hổ muốn chết.

Lucifer đang định nói gì thì nhìn thấy một tia sáng màu vàng từ xa đang bay nhanh về phía này.

— Là Ly Vân.

Sau khi đến tiền tuyến không thấy Lucifer đâu, chẳng hiểu sao Ly Vân lại có trực giác rằng chắc chắn Lucifer đã vào nội thành rồi.

Tuyến phòng thủ trong nội thành không thể ngăn cản được Lucifer, vì một vài lý do đặc biệt, nếu Lucifer muốn, thậm chí còn có thể phớt lờ mọi chướng ngại vật và đi thẳng đến điện thờ, cũng giống như hắn có thể đi thẳng vào trang viên ma cà rồng vậy.

Ly Vân không ra tay ngay lập tức mà nhìn về phía thiếu niên đáng thương đang nằm sấp ở kia, giọng điệu bình thản như nói chuyện phiếm với người bạn cũ đã lâu không gặp: "Hình như em ấy không muốn theo ngươi về."

Lucifer ngước mắt lên: "Liên quan gì đến ngươi?"

Chiếc áo choàng trắng viền vàng của Ly Vân bị gió thổi lên thành một đường cong đẹp mắt, ngón tay hắn chạm vào cổ mình, xoa nhẹ nơi đó rồi khẽ mỉm cười: "Em ấy từng cắn chỗ này."


"Ngay tại khu rừng lớn nhất trong trang viên của ngươi, em ấy đã hút máu của ta."

Vẻ mặt Lucifer không đổi: "Em ấy cũng hút máu của ta."

Trong tộc ma cà rồng không có chuyện đồng tộc hút máu nhau, Lucifer quả thực rất cưng chiều bé con, nhưng Ly Vân không vội phản bác mà vẫn thong dong nói tiếp: "Răng quá cùn, cánh cũng chưa mọc, loay hoay mãi mới đeo được đai kẹp áo sơ mi nên hung dữ không cho ta động vào, còn để ta cắn cổ em ấy."

Hắn nói quá mập mờ, Nha Thấu cảm giác được cánh tay đang ôm mình ngày càng siết lại.

Nha Thấu:! Xong đời!

"Anh đang nói bậy bạ gì đó!" Nha Thấu tức đến mức đỏ bừng mặt vì mấy lời xằng xiên của hắn. Cậu không ngờ Ly Vân lại khuấy đục nước vào lúc này, vội vàng giải thích: "Tôi có để anh cắn cổ tôi đâu!"

"Nhưng đúng là đã cắn rồi, không phải sao?" Ly Vân cười cười.

Hắn không quan tâm chuyện thật hay giả, chỉ cần thiếu niên hoảng loạn phản bác đã đủ chứng minh chuyện này có tồn tại rồi.

Lúc sau Nha Thấu mới phát hiện mình đã rơi vào bẫy của hắn, hối hận muốt chết.

Quả nhiên là cậu không nên chơi với mấy người thông minh mà!

"Còn chủ động cho ta sờ tai nữa." Ly Vân chậm rãi nói: "Lucifer, ngươi nói xem em ấy có liên quan gì đến ta không?"

Lucifer hồi lâu không có động tĩnh, Nha Thấu không dám động đậy, chỉ ước gì có thể bóp ch,ết Ly Vân lắm mồm.

"Nha Nha."

Nha Nha ngửa đầu lên nhìn hắn: "Hỏ?"

Sau đó cậu thấy Lucifer vươn tay ra, một giây sau cằm cậu bị Lucifer nâng lên, đầu ngón tay hắn khẽ dịch dần lên.

Hổ khẩu để dưới môi thiếu niên, ngón tay bóp hai bên má cậu làm nó lõm xuống, còn bên cạnh hơi phồng lên.

Yết hầu bị ép phải phơi bày trước mặt hắn, răng nanh của Lucifer không còn sắc nhọn như trước nhưng vẫn có thể cắn rách da thịt người ta.

Nha Thấu hơi bất an, muốn đẩy hắn ra, kết quả trong lúc giãy giụa thì va phải ánh mắt của Lucifer, cậu thấy hình bóng mình in trong mắt đối phương, ngơ ngác nhìn hắn cúi đầu cắn cổ mình.

Cảm giác đau nhói nhẹ từ cổ truyền đến, xúc cảm ướt át từ cổ lan ra, một cảm giác không thể diễn tả thành lời ập đến với cậu như thác lũ.

Ngay giây sau, cậu chìm vào bóng tối vô tận.

...

Thẩm Thính Bạch chạy tới đúng lúc trông thấy cảnh tượng Lucifer hút máu, hắn cắn cổ thiếu niên, hồi lâu sau mới ngẩng đầu.

Ly Vân lạnh lùng nhìn cảnh tượng này, thiếu niên sau khi ngất rồi thì mềm oặt nằm gọn trong lòng Lucifer, mặt đỏ bừng, trán rịn mồ hôi.

Lucifer cong môi: "Thế này thì sao? Từng làm chưa?"

Ly Vân nhanh chóng khôi phục trạng thái như trước: "Lucifer, ngươi thái quá rồi đấy."

"Lần đầu tiên ta gặp em ấy, ngươi còn không biết đang ở đâu đâu."

"Lucifer, hoạt động quan hệ hữu nghị lần đó, ngươi đâu có đi nhỉ?"

...

Nha Thấu cảm thấy mình như đang ở trên một con thuyền trên biển, lắc lư qua lại theo từng đợt sóng, lúc nóng lúc lạnh, mãi mới tỉnh lại thì phát hiện người mình toàn là mồ hôi.

Hoàn cảnh xung quanh không xa lạ gì, chính là lâu đài cổ của Lucifer, còn vừa khéo là căn phòng cậu từng ở lúc trước.

Cậu chỉ nhớ rằng trước khi ngất đi, mình đã bị Lucifer cắn cổ, không đau lắm nhưng hơi nhói, giờ vẫn còn tê.

Nha Thấu xuống giường, đi tới cửa, vừa mở cửa ra đã đối diện ngay với nụ cười ôn hòa của lính canh bên ngoài.

"Tiểu thiếu gia."

Họ mặc đồng phục thống nhất của trang viên ma cà rồng, tất cả đều là ma cà rồng thuần huyết và giờ đang đứng ở trước cửa phòng cậu.

Nha Thấu cảm thấy là lạ: "Ta đói rồi, muốn ra ngoài ăn cơm."

"Xin tiểu thiếu gia chờ một lát, thức ăn sẽ được đưa đến phòng của ngài trong vòng mười phút nữa."

Nha Thấu có linh cảm chẳng lành: "Ta không được ra ngoài à?"

"Vâng, Vương yêu cầu ngài ở trong phòng cho đến khi ngài ấy trở về."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!